Đông Tà

Ba Tôi

Chiếc xe đạp này Ba đón đưa tôi
Những buổi tan trường thuở tôi còn bé
Dạo vài vòng dỗ tôi khi nhớ Mẹ
Sáu tuổi đời tôi đã biết gì đâu
Và tập tôi chạy xe mấy năm sau
Tôi cứng cáp trong tay Ba rắn rỏi
Con đường mòn ngày xưa đầy đá sỏi
Ngã lần nào là xây xước thật đau
Ba thở dài nhè nhẹ giữa đêm thâu
Tôi khá lớn và đã vào Trung Học
Thương yêu Con nên dù bao khó nhọc
Vẫn khuyên rằng gắng học để hơn Ba
Tôi trưởng thành trong những nỗi xót xa
Những cay đắng mà đời Ba phải chịu
Ba dạy tôi đừng bao giờ mềm yếu
Dù thế nào đừng sợ khổ nhe Con
Theo tháng năm Ba thân xác gầy mòn
Vẫn lặn lội nắng mưa vì cuộc sống
Vẫn lẻ loi và vẫn hằng trông ngóng
Đứa Con cùng chiếc xe đạp của Ba
Như những ngày xưa ấy những ngày xa..
02-09-2005
CSL

Được bạn: diên vỹ
Đăng ngày:08/06/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ba Tôi"